Nhật Kí Hoa Huệ – Ngày 07, tháng 03, 2020
top of page
  • Ảnh của tác giả

Nhật Kí Hoa Huệ – Ngày 07, tháng 03, 2020

Lang thang trên các trang báo về tình hình dịch bệnh, tôi bắt được hình ảnh Đức Giáo Hoàng đi dưới cơn mưa giữa thành phố lạnh vắng, lòng tôi thắt lại và nước mắt lăn dài… Bạn ơi, bạn thấy Chúa ở đâu trong cơn đại dịch?

Lang thang trên các trang báo về tình hình dịch bệnh, tôi bắt được hình ảnh Đức Giáo Hoàng đi dưới cơn mưa giữa thành phố lạnh vắng, lòng tôi thắt lại và nước mắt lăn dài… Bạn ơi, bạn thấy Chúa ở đâu trong cơn đại dịch?

Đại dịch đang hoành hành khắp nơi trên trái đất này. Từng người, từng gia đình, từng đất nước đang phải đối diện với nỗi sợ hãi và lo âu vì sự lây lan của vi-rut. Và xót xa hơn, rất nhiều con người đang chết đi trong đau khổ và cô đơn. Thế giới tràn ngập sự ảm đạm và màu đen tối của cái chết. Có lẽ đây là một góc nhìn tiêu cực mà chúng ta dễ dàng bắt gặp trên các kênh truyền thông, trong câu chuyện của mọi người trong những tháng ngày đen tối này. Với tôi, tôi cũng đã có những lúc thấy bất lực trước sự tấn công của sự dữ như vậy. Chúa có đang bỏ mặc chúng ta chăng? Tôi tự hỏi lòng mình và tâm sự với Ngài. Tôi đã nghỉ làm được hơn một tuần vì các trường học phải đóng cửa. Tôi muốn tìm một thói quen mới để mỗi ngày sống có ý nghĩa hơn. Nhưng xem phim hay đọc sách nhiều cũng chẳng làm tôi thấy bình an.

Những ngày này, tôi không phải làm việc nên sẽ có nhiều dịp ăn tối chung cùng mọi người trong gia đình. Mẹ tôi vui lắm vì ngày nào tôi cũng phải ăn tối một mình. Trong buổi cơm tối, mẹ nhắc cả nhà tham dự thánh lễ cùng nhau. Thật lạ thay, điều đó khơi lại những ngày tháng tuổi thơ với thói quen đến nhà thờ và nghe lời cha giảng mỗi sáng chiều của tôi. Sau thời gian tụ họp gia đình, tôi lại dành thời gian một mình. Tôi tìm lại trên điện thoại ứng dụng App Lời Chúa mong sẽ giúp tôi thấy bình an hơn. Tôi thầm nghĩ, có chăng Chúa đang cho tôi thêm thời gian chữa lành tâm hồn và tìm về Chúa nguồn ủi an. Ngồi dựa vào ghế, tôi bắt đấu cắm tai nghe, tiếng nhạc du dương nhẹ nhàng và giọng nói ấm áp đi vào tâm tôi. Lòng tôi bỗng bình an lạ thường. Vậy là mỗi tối, sau giờ tụ họp với gia đình, tôi lại mong ngóng về phòng mình để dùng lắng nghe lời Chúa nói. Tôi bỗng thấy tiếng Chúa thật gần và êm ái biết bao, đánh thức tâm can khô cứng bao lâu nay vì vòng xoay công việc và vật chất.

“Tinh, tinh”- tiếng tin nhắn đến. “Huệ ơi, em khỏe không?”… tôi bắt đầu câu chuyện với một người bạn tôi quen ở phòng tập gym. “ Em xin gửi anh App Lời Chúa, mong rằng qua App này anh có thể tìm gặp Chúa và cho anh thêm sức mạnh và niềm tin”. Đó là tin nhắn cuối kết thúc câu chuyện sau lời tâm sự về sự lo âu vì mẹ anh đang bị bệnh. Hai hôm sau, tôi nhận được một cuộc gọi… “Anh thấy lo cho các con anh quá Huệ ạ, đại dịch nghỉ ở nhà nhiều rồi các bạn cứ thụ động không chịu học hành…” Tôi bắt đầu câu chuyện với một phụ huynh của tôi. “Em nghe App Lời Chúa và thấy mình lạc quan và mạnh mẽ hơn đó anh, em xin chia sẻ với anh”… Tin nhắn tôi gửi cho phụ huynh. Vài ngày sau: “ Anh cám ơn Huệ nhiều lắm, bây giờ anh thực sự thấy mình thiếu liên kết với Chúa quá,…”.

Vậy là mỗi ngày, tôi nghe lời Chúa, đọc lại Kinh Thánh qua App Lời Chúa, bỗng tâm tư tôi bừng sáng và có lẽ Chúa đang thôi thúc tôi lan truyền cho nhiều người hơn. Tôi bắt đầu tìm sự kết nối và dành thời gian quan tâm những người lâu nay tôi ít liên lạc. Trong câu chuyện với mỗi người, tôi thấy sự dẫn dắt của Chúa và sự sáng soi của Ngài trong từng câu từ tôi nói để rồi tôi lại kết thúc câu chuyện bằng việc chia sẻ App Lời Chúa đến từng người. Vài tuần sau, khi mọi người vẫn phải cách ly bởi đại dịch tôi lại được sự phản hồi của mọi người về sự biến đổi đời sống nội tâm khi nghe Lời Chúa mỗi ngày. Họ và tôi đã bớt phần lo âu và suy nghĩ tiêu cực khi nhìn về tình hình thế giới. Tôi thấy đâu đó một lối đi mới và một tâm tình nguyện cầu trong tình liên đới của con người hướng tới Thiên Chúa cao cả. Tôi bắt đầu hiểu rằng Chúa luôn có kế hoạch và ý định cho mỗi người trong mỗi hoàn cảnh. Thiếu sự liên kết với Ngài, con người dường như trở nên bất lực và sa ngã. Tôi hiểu rằng, đại dịch đến là sự đánh thức để thay đổi tâm can mỗi người, cái chết thể xác là lời nhắc nhở cho sự sống linh hồn với Ngài ở đời sau.

Xin cám ơn Mẹ tôi đã luôn âm thầm thôi thúc tôi về đời sống tâm linh, cám ơn những mối liên đới xung quanh cho tôi thấy được tầm quan trọng của Lời Chúa trong việc nuôi dưỡng tâm hồn. Đặc biệt Cám ơn App Lời Chúa là công cụ dẫn dắt tôi và rất nhiều người về sự liên kết yêu thương của Thiên Chúa giàu lòng xót thương. Một chia sẻ- ngàn yêu thương- tôi cũng tin sự chia sẻ App Lời Chúa với tha nhân là một cử chỉ lan toả tình yêu bao la của Chúa đến với mọi người. Tôi tin Thiên Chúa, Chúa chúng ta sẽ rất hân hoan bởi những hành động chia sẻ này. Và chính điều này đang âm thầm đẩy lùi dịch bệnh thể xác và các căn bệnh tâm hồn trên thế giới.

Bình an trong Chúa

Kí Tên: White Tuberose in God’s Love.

12 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả
bottom of page